Trân trọng các học trò
Thầy đến với nghề giáo - đào tạo âm nhạc - bằng một cái duyên, chọn phát triển kinh doanh âm nhạc là vì một cái nghiệp, từng người Thầy đã gặp trong suốt cuộc hành trình này cũng là duyên số. Có những lúc sóng gió ê chề, cũng chỉ giữ lại những giọt đắng trong lòng, tìm cách vươn lên. Học trò theo Thầy nhiều, ai hiểu thì tin cậy và đi theo con đường Thầy đã dẫn lối, người thích con đường khác Thầy vẫn luôn cổ vũ cho họ, người không tin dè bĩu cũng nhiều. Sau nhiều năm làm ông Thầy đi gieo mầm âm nhạc, Thầy trải qua cũng nhiều thăng trầm, mà trầm nhiều hơn thăng. Có học trò tin tưởng, lựa chọn là vui, học trò theo học rồi gắn bó lâu bền cũng vui, học trò không còn theo học nữa nhưng có dịp nhớ đến là vui.
Những chuyện buồn, nghẹn của nghề này Thầy chọn bỏ qua, không nghĩ tới nữa. Nói chứ, không vì những điều không vui mà Thầy bỏ qua tâm giảng dạy vô tư với học trò theo Thầy, Thầy vẫn sẽ luôn giữ tấm lòng đó. Nhìn các bạn dù chọn con đường nào, thấy các bạn hạnh phúc, Thầy vui, thấy các bạn trưởng thành, cũng vui, có thành tựu càng vui.
Thầy không ít học trò, các học trò là nghệ sĩ và doanh nhân nổi tiếng đầy nhưng Thầy chọn lối sống dân dã, chân tình, bình dị với anh em bạn bè, bất kể danh tiếng, sang hèn...nên Thầy trân trọng anh em bạn bè và học trò nào đối với Thầy cũng vậy. Đôi khi trong thành công rực rỡ, hoặc qua đường đời nhiều năm tháng, các bạn quên mất những ngày bắt đầu và những dìu dắt của những ai quanh bạn. Nghệ sỹ mà vướng phải điều này thì đáng tiếc lắm, không ai thành công lớn, bền vững trong nghề mà có thể quên đi công ơn của người giúp mình đi đến vị trí này.
Thầy từng nhận được cái quỳ lạy của một học trò, bạn quỳ rạp người, lúng túng và rưng rưng vì biết ơn Thầy đã nhận bạn làm học trò. Cái lạy đó hiếm hoi trong thời đại này, nơi cái tôi , lòng tự trọng cá nhân cao hơn sự tôn trọng và mong mỏi được học của mỗi người. Có lẽ vì xã hội bình đẳng, hoặc sự dạy nhiều quá, ai cũng có thể dạy, và ai cũng có thể học, học đâu cũng được, có tiền là có thừa sự lựa chọn. Có lẽ vì nhiều yếu tố mà ta quên đi vài điều cốt lõi.
1. (Trước) Tiên học lễ (nghĩa)
2. Những tinh túy thường chỉ được trao cho những đồ đệ thân tín.
3. Khi mình tin mình giỏi, thì mình hết giỏi, và người khác sẽ ít có cơ hội chỉ mình cái dốt của mình.
4. Người thầy vài năm kinh nghiệm thì khác với người thầy chục năm.
5. Mỗi người đi qua trong đời đều là một người thầy của ta.
Những giấc mơ tuổi trẻ
Âu cũng là duyên và nghiệp. May sao, sau bao năm chinh chiến với đời và nghề, giờ Thầy cũng đã có một chỗ đứng trong lòng học trò, một đối tác tin cậy trong tâm trí nhiều khách hàng và doanh nghiệp. Hôm qua dẫn mấy đứa học trò đi ăn, Thầy lắng nghe và chia sẻ cho mấy đứa về cách làm sao để vươn lên. Ngoài nghị lực sống vươn lên do những khía cạnh như hoàn cảnh quá khứ, còn cần thêm nhiều thứ khác mà tuổi trẻ thường thiếu thốn. Tuổi trẻ thường vào đời với giấc mơ đẹp và thường vỡ mộng với thực tế phũ phàng. Thầy yêu thích và trân trọng những giấc mơ, cũng cổ vũ và tìm cách giúp các bạn thực hiện giấc mơ đó nếu có thể.
Thầy chọn theo nghề nhạc, từ biểu diễn, đến ông giáo nhỏ, rồi nhạc sĩ trẻ, rồi nhà sản xuất và đạo diễn âm nhạc mới toanh… cũng phải đánh đổi nhiều thứ. Thầy thấy cái Thầy có ưu thế nhất là do Thầy lì, không chấp nhận bỏ cuộc, chứ Thầy không có tài giỏi gì hết. Các học trò theo Thầy (thường là trong các đội ngũ ADAM Muzic), Thầy ít nói hay dạy về nhạc, mà Thầy dạy về tư duy học, tư duy làm nghề. Thầy thấy cái đó khá thiếu thốn trong điều kiện phát triển của các bạn. Còn mấy món về nhạc thì giờ lại quá dễ tìm tài liệu, video, thầy cô để theo học. Các bạn trẻ nếu đã chọn theo nghề, lập nghiệp thì nên nghiêm túc và kiên trì với lựa chọn của mình. Tránh việc mỗi thứ lựa chọn lại mất đôi ba năm, cộng lại hết 1 phần đời người mà thành tựu chưa có. Ông thầy không giỏi nhưng có thể là một mentor hoặc life coach cho các bạn. Nghe Thầy thì rút ngắn được vài năm.
Cuộc sống với hành trình dài và nhiều biến động, giấc mơ từ đó cũng thay đổi theo. Nên người xưa mới gọi là số phận, là phúc phần. Có người không cần phải cố gắng, cũng thành ca sĩ, show ngập mặt, có người lận đận chục năm rồi cũng buông gánh đổi nghề. Đó là nói trong nghệ thuật, chứ cuộc sống thì còn muôn vàn cảnh. Nghe tụi nhỏ nói về mong muốn, ước mơ, Thầy cũng có thêm động lực để chạy nhanh hơn. Theo Thầy sẽ khổ ở hiện tại, nhưng tương lai sẽ vững chắc, bởi Thầy tin vào lõi giá trị. Sống và chia sẻ, xây dựng, hỗ trợ, làm mọi thứ có thể để bản thân và những người quanh mình ngày càng phát triển và hạnh phúc.
Âm nhạc với Thầy thiêng liêng như đạo, con đường âm nhạc chông gai và đầy rủi ro ở cuối đời, cho nên mỗi một ngày còn có sức để xây dựng, Thầy sẽ làm mọi cách để nó đạt đến điểm bền vững. Mọi giấc mơ đều cần nguồn lực thực hiện mới có thể thành được. Thay vì chỉ ngồi mơ, ta bắt đầu xây nó, tự phát triển bản thân, chọn một đích đến thật rõ ràng, lên một kế hoạch cho từng chặng đường, kiên trì với nó. Giấc mơ của mình có thể khó nếu tự làm, càng khó hơn nếu phải cùng làm. Nhưng tự làm sẽ giới hạn ở nguồn lực bản thân còn cùng làm thì lại giới hạn ở nguồn lực tập thể. Quy mô và tốc độ cũng sẽ khác nhau giữ một mình và một đội. Một đội bóng không thể có toàn tiền đạo. Một công ty âm nhạc không thể chỉ toàn ca sĩ, nghệ sĩ nhưng thành quả nghệ thuật là giá trị và niềm hạnh phúc chung và mang dấu ấn của từng vai trò vị trí.
Thay vì nói rằng Thầy sẽ biến các bạn thành nghệ sĩ để các bạn ôm giấc mơ màu hồng rồi vỡ mộng một ngày, Thầy chọn cách nói thẳng rằng mỗi người sẽ phù hợp với một cách và thời điểm dựa trên nguồn lực bản thân và tập thể. Muốn sống bền với nghiệp thì phải có nghề. Đạo muốn hưng thì cũng phải có thực. Mọi giấc mơ đều đáng trân quý, nhưng không phải cứ mơ là sẽ được, nhưng không thể và không nên dập tắt. Nếu đã mơ và làm hết mình để theo đuổi, ta tin rằng mình sẽ đạt được, nhưng thật ra chưa chắc, ta đôi khi có thể không đạt được ước mơ, nhưng lại hoàn toàn có thể tiệm cận nó nếu có một con đường đúng đắn. Mọi giấc mơ cũng là sự đánh đổi, đôi khi cái mất là được, và cái được là mất. Do mình chọn cái giá nào mà thôi.
Lời kết
Mỗi người một thời, một nguồn lực, một sự lựa chọn, một lứa tuổi để mơ mộng và thăng hoa, cũng như những cơ hội và nhân duyên trong đời khác nhau. Mong sao các bạn khi đã tầm sư học đạo dù với bất cứ ai thì có tâm học và có lòng tôn trọng với người khai sáng cho mình.
Cảm ơn những lời chúc đã cho Thầy thêm niềm tin cho ngày mới với nguồn năng lượng mạnh mẽ cho chặng đường sắp tới.
Con cũng xin cảm ơn những Thầy Cô đã dạy dỗ con nên người và xin cảm ơn những Anh Chị đi trước luôn tạo những cơ hội, chỉ bảo những điều hay để em có được như ngày hôm nay.
Trân trọng các học trò của Thầy.
Comments